Tri ân thầy Ngô Đăng Quang – 5 năm trọn tâm giữ lửa nghề

Có những người thầy không cần xuất hiện nhiều, cũng chẳng nói quá lớn lời. Nhưng chỉ cần vắng một buổi, học viên lập tức hỏi nhau: “Ủa, thầy Quang của anh đâu rồi em?”. Ở một trung tâm đào tạo nghề, nơi tiếng máy và mùi khói xe lấn át mọi thứ, câu hỏi ấy không phải là thói quen mà là tình cảm thật. Nó nói lên rằng có một người thầy, bằng sự tận tụy lặng lẽ, đã để lại dấu ấn trong lòng học trò theo cách rất riêng của mình.

1. Một chàng trai trẻ, một chiếc ba lô và giấc mơ đứng lớp

Năm đầu tiên thầy Ngô Đăng Quang bước chân vào VATC, không ai nghĩ người thầy trẻ ấy lại có thể gắn bó với nơi này lâu đến vậy. Ngày ấy, hành trang của thầy chỉ là một chiếc ba lô nhỏ, vài tập tài liệu còn thơm mùi giấy mới và một mong muốn giản dị: được dạy nghề một cách tử tế, đúng như ước mơ của thầy từ những năm còn là sinh viên.

tri ân ngày nhà giáo Việt Nam 20:11 thầy Ngô Đăng Quang

Buổi đầu đứng lớp, thầy không run vì thiếu kiến thức, mà run vì lớp học quá đa dạng. Có người chỉ vừa hơn 18 tuổi, cũng có người lớn hơn thầy gần cả chục tuổi, có người đã từng làm thợ, cũng có người thì vừa rời ghế THPT chưa lâu. Thầy lo liệu mình có đủ kiên nhẫn để dẫn dắt họ, đủ bản lĩnh để làm điểm tựa cho từng người hay không.

Nhưng chỉ vài buổi sau, cảm giác bỡ ngỡ ấy biến mất. Nó tan đi khi thầy thấy nụ cười của học viên lúc họ giải đúng bài, khi ánh mắt ai đó chợt sáng lên lúc tín hiệu đo được trùng khớp với dữ liệu trên máy.

Khoảnh khắc ấy khiến thầy nhận ra: Có lẽ, mình đã chọn đúng nơi để bắt đầu.

một chàng trai trẻ, một chiếc ba lô và giấc mơ đứng lớp

2. Là người thầy chưa từng để học viên phải loay hoay một mình 

Một ngày của thầy trôi qua nhanh đến mức ngay cả thầy cũng không đếm được mình đã đứng bao lâu.

Thầy thường đến xưởng học từ sớm, đứng trong xưởng khi không khí còn hơi lạnh của buổi sáng để kiểm tra từng chiếc xe, xem lại từng bộ dây, từng mạch cần sửa.

Đến trưa thầy ăn vội hộp cơm nhỏ, vừa ăn vừa ghi chú thêm những điều cần sửa đổi trong bài dạy.

Chiều đến, thầy đứng lớp, giảng từng mạch điện bằng thứ giọng chậm rãi nhưng chắc nịch, dễ hiểu.

Và có những tối, khi lớp tan, tiếng cười học viên vừa lắng xuống thầy vẫn đứng cạnh một bạn còn loay hoay với chiếc bút thử điện, kiên nhẫn chỉ thêm một lần cuối.

Không ai bắt thầy phải ở lại nhưng thầy vẫn ở đó, bởi trong suy nghĩ của thầy “đã làm thì làm cho trọn. Để dở dang, nghề nó không tha mình đâu.”

thầy Ngô Đăng Quang chưa từng để học viên phải loay hoay một mình

Thầy là thế đó không rầm rộ, không ồn ào nhưng sự tận tâm của thầy lại len vào từng hành động, từng phút giây mà học viên đôi khi không nói thành lời nhưng ai cũng cảm nhận được.

3. Hành trình học nghề bắt đầu từ những sai sót nhỏ và sự kiên nhẫn của thầy

Môn điện động cơ là nỗi ám ảnh của rất nhiều thế hệ học viên. Nó phức tạp, dễ sai và đôi khi chỉ một thao tác nhỏ cũng khiến cầu chì “bụp” nổ ngay trước mắt.

Nhưng trong lớp của thầy Quang tiếng “bụp” ấy chưa bao giờ khiến học viên hoảng loạn. Bởi ngay sau đó, giọng thầy vang lên rất bình tĩnh:

Không sao, sai mới nhớ lâu.”

Chính câu nói đó đã khiến nhiều bạn bớt sợ, dám thử, dám sai, dám làm lại  điều mà bất kỳ kỹ thuật viên nào cũng cần trước khi bước chân vào nghề.

hành trình học nghề bắt đầu từ những sai sót nhỏ và sự kiên nhẫn của thầy

Có những buổi tối, lớp học trở thành một không gian đầy tiếng cười vì những cú đấu nhầm dây ngớ ngẩn. Nhưng giữa những tiếng cười ấy là sự thật: học viên đang trưởng thành, đang hiểu nghề theo cách sâu nhất  không phải chỉ bằng mắt và tai, mà bằng chính trải nghiệm của đôi tay mình. Và thầy là người đứng ngay đó, kiên nhẫn, không chê bai, không nóng nảy chỉ âm thầm giúp họ làm lại cho đến khi đúng.

4. Dẫu thời gian có thay đổi nhưng tấm lòng thầy vẫn như ban đầu

5 năm không phải một quãng đường quá dài, nhưng đủ để nhìn thấy VATC chuyển mình rõ rệt từng ngày.

Những lớp học trước đây còn vắng vắng nay đã chật kín học viên. Xưởng thực hành vốn chỉ có vài mẫu xe cơ bản giờ đã có thêm xe sang, hybrid, thậm chí cả những chiếc xe điện đời mới.

Mỗi khóa, mỗi thế hệ đến với VATC lại mang một màu sắc riêng: có bạn bắt đầu từ con số 0, có người đã đi làm nhiều năm quay lại để nâng tay nghề, cũng có những học viên bước vào cửa xưởng với ánh mắt đầy háo hức như thể họ vừa tìm thấy hướng đi đúng đắn mà bấy lâu nay mình luôn trăn trở.

tri ân thầy ngô đăng quang nhân ngày 20:11

Nhưng giữa những đổi thay ấy có một điều không thay đổi: đó chính là cách mà thầy Quang đứng lớp vẫn là sự kiên nhẫn đó, vẫn là tiếng nói nhẹ mà vững, vẫn là ánh mắt đầy tự hào khi một học viên làm đúng. Khi hỏi thầy cảm giác như thế nào khi thấy học viên tiến bộ từng ngày, thầy nói rất thật:

Cảm giác đó… quý lắm. Mình vui còn hơn lúc tự gỡ được pan khó.” 

Với thầy, thành quả của nghề dạy học không nằm ở bằng khen hay danh hiệu, mà nằm trong những tin nhắn giản dị kiểu: “Thầy ơi, hôm nay em được giao pan khó rồi”, “Thầy ơi, em làm được xe hybrid luôn nha”. Những lời báo tin ấy tưởng chừng nhỏ bé, nhưng chứa trọn trái tim của người thầy.

5. Lời nhắn thầy gửi đến những người đã, đang và sẽ học nghề ô tô

Khi buổi phỏng vấn gần kết thúc, chúng tôi hỏi thầy một câu: “Nếu được gửi một lời đến các thế hệ học viên của mình, thầy sẽ nói gì?”. Và sau đây là lời nhắn nhủ của thầy Ngô Đăng Quang:

lời nhắn thầy gửi đến những người đã, đang và sẽ học nghề ô tô

Câu nói ấy không phải triết lý hào nhoáng, cũng chẳng phải lời được chuẩn bị trước. Đó đơn giản là cách một người thầy sống thật với nghề và dạy học bằng cả tấm lòng.

Và hôm nay khi ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 lại về, VATC muốn gửi đến thầy Ngô Đăng Quang lời tri ân sâu sắc nhất. Cảm ơn thầy vì đã chọn VATC như một trạm dừng để cống hiến. Cảm ơn thầy vì những giờ đứng lớp đầy kiên nhẫn, vì những buổi tối ở lại thêm chỉ để một học viên hiểu thêm một mạch điện, vì từng hành động lặng lẽ mà chứa đựng cả tấm lòng của người làm nghề.

Cảm ơn thầy vì sự bền bỉ, sự ân cần và sự tận tụy  những điều thầy ít khi nói thành lời nhưng học trò lại cảm nhận rõ ràng trong từng khoảnh khắc được thầy chỉ dạy.

VATC tự hào vì có thầy trong đội ngũ và tự hào hơn nữa khi nhìn thấy mỗi thế hệ học viên bước ra đời đều nhắc đến thầy Quang như một phần đáng nhớ trong hành trình lập nghiệp của họ. Trong những câu chuyện tự tin của các bạn trẻ khi bắt đầu làm nghề, luôn có hình bóng một người thầy đứng phía sau lặng lẽ, kiên trì và “trọn tâm” như đúng cách thầy đã sống suốt 5 năm qua.

Đội ngũ chuyên gia VATC

Chúng tôi là những chuyên gia Nội dung & Truyền thông tại trung tâm VATC - mang đến cho bạn những Tin tức - Sự kiện mới nhất của trung tâm cũng như cập nhật các Kiến thức - Tài liệu chuyên ngành Ô tô hay nhất.

×

Điền thông tin để tải



    ×

    Thông báo

    ×

    Thông báo